彭城古官道,日中十马驰。péng chéng gŭ guān dào,rì zhōng shí mă chí。
咫尺不见人,扑面黄尘飞。zhĭ chĭ bù jiàn rén,pū miàn huáng chén fēi。
白头汉王缟素师,美人燕罢项羽啼。bái tóu hàn wáng găo sù shī,mĕi rén yàn bà xiàng yŭ tí。
一时混战四十万,天昏地黑睢水湄。yī shí hún zhàn sì shí wàn,tiān hūn dì hēi suī shuĭ méi。
乃知大风扬沙失白昼,自是地利非天时。năi zhī dà fēng yáng shā shī bái zhòu,zì shì dì lì fēi tiān shí。
汉王仓皇问道西,一儿一女嘻其危。hàn wáng cāng huáng wèn dào xī,yī ér yī nǚ xī qí wēi。
太公吕后去不归,俎上宁有生还时。tài gōng lǚ hòu qù bù guī,zŭ shàng nìng yŏu shēng huán shí。
未央称寿太上皇,巍然女娲帝中闱。wèi yāng [chēng,chèn,chèng] shòu tài shàng huáng,wēi rán nǚ wā dì zhōng wéi。