开元遗曲自凄凉,况近秋天调是商。kāi yuán yí qū zì qī liáng,kuàng jìn qiū tiān diào shì shāng。
爱者谁人唯白尹,奏时何处在嵩阳。ài zhĕ shuí rén wéi bái yĭn,zòu shí hé chù zài sōng yáng。
回临山月声弥怨,散入松风韵更长。huí lín shān yuè shēng mí yuàn,sàn rù sōng fēng yùn gèng cháng。
子晋少姨闻定怪,人间亦便有霓裳。zĭ jìn shăo yí wén dìng guài,rén jiān yì biàn yŏu ní [shang,cháng]。