趋名逐利身,终日走风尘。qū míng zhú lì shēn,zhōng rì zŏu fēng chén。
还到水边宅,却为山下人。huán dào shuĭ biān zhái,què wèi shān xià rén。
僧教开竹户,客许戴纱巾。sēng jiāo kāi zhú hù,kè xŭ dài shā jīn。
且喜琴书在,苏生未厌贫。qiĕ xĭ qín shū zài,sū shēng wèi yàn pín。