雨过北林空晚凉,院闲人去掩斜阳。yŭ guò bĕi lín kōng wăn liáng,yuàn xián rén qù yăn xié yáng。
十年多病度落叶,万里乱愁生夜床。shí nián duō bìng dù luò yè,wàn lĭ luàn chóu shēng yè chuáng。
终欲返耕甘性拙,久惭他事与身忙。zhōng yù făn gēng gān xìng zhuō,jiŭ cán tā shì yŭ shēn máng。
还知谢客名先重,肯为诗篇问楚狂。huán zhī xiè kè míng xiān [zhòng,chóng],kĕn wèi shī piān wèn chŭ kuáng。