秋来未省举杯频,却扫空山绝众宾。qiū lái wèi [shĕng,xĭng] jŭ bēi pín,què săo kōng shān jué zhòng bīn。
寂历平林方陨叶,扶疏丹桂独生香。jì lì píng lín fāng yŭn yè,fú shū dān guì dú shēng xiāng。
天高地迥轮当午,露白星稀夜向晨。tiān gāo dì jiŏng lún dāng wŭ,lù bái xīng xī yè xiàng chén。
闻道开樽成浪语,不妨聊作独醒人。wén dào kāi zūn chéng làng yŭ,bù fáng liáo zuò dú xĭng rén。