圣代为儒可致身,谁知又别五陵春。shèng dài wèi rú kĕ zhì shēn,shuí zhī yòu bié wŭ líng chūn。
青门独出空归鸟,紫陌相逢尽醉人。qīng mén dú chū kōng guī niăo,zĭ mò xiāng féng jìn zuì rén。
江岛去寻垂钓远,塞山来见举头频。jiāng dăo qù xún chuí diào yuăn,sài shān lái jiàn jŭ tóu pín。
且须共漉边城酒,何必陶家有白纶。qiĕ xū gòng lù biān chéng jiŭ,hé bì táo jiā yŏu bái lún。