人帘轻絮故依人,梦後题诗欲判春。rén lián qīng xù gù yī rén,mèng hòu tí shī yù pàn chūn。
纵使相思解销骨,此情终未作黄尘。zòng shĭ xiāng sī jiĕ xiāo gŭ,cĭ qíng zhōng wèi zuò huáng chén。