返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

听雨亭

释慧空 [宋代]

我行台雁之中途,一年两憩安公庐。wŏ xíng tái yàn zhī zhōng tú,yī nián liăng qì ān gōng lú。

不知昔人去此远,但见水石清而虚。bù zhī xī rén qù cĭ yuăn,dàn jiàn shuĭ shí qīng ér xū。

向来破读有则语,悬水潇潇日夜举。xiàng lái pò dú yŏu zé yŭ,xuán shuĭ xiāo xiāo rì yè jŭ。

道人似欲暗投明,故立此亭名听雨。dào rén sì yù àn tóu míng,gù lì cĭ tíng míng tīng yŭ。

客如镜清老更痴,入流截流谁得知。kè rú jìng qīng lăo gèng chī,rù liú jié liú shuí dé zhī。

愿公竹扉且常启,我或发兴来无时。yuàn gōng zhú fēi qiĕ cháng qĭ,wŏ huò fà xīng lái wú shí。

听雨亭译文

译文

听雨亭注释

注释

听雨亭赏析

赏析

听雨亭背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号