香名不枉入骚坛,最爱霜枝傲岁寒。xiāng míng bù wăng rù sāo tán,zuì ài shuāng zhī ào suì hán。
切莫逢人叹迟暮,何曾委地有彫残。qiē mò féng rén tàn chí mù,hé céng wĕi dì yŏu diāo cán。
人如靖节文坛堪,世欠灵均少得餐。rén rú jìng jié wén tán kān,shì qiàn líng jūn shăo dé cān。
矣吾衰闭门坐登,篱边自折一枝看。yĭ wú shuāi bì mén zuò dēng,lí biān zì zhé yī zhī kàn。