一迳森然四座凉,残阴余韵去何长。yī jìng sēn rán sì zuò liáng,cán yīn yú yùn qù hé cháng。
人怜直节生来瘦,自许高材老更刚。rén lián zhí jié shēng lái shòu,zì xŭ gāo cái lăo gèng gāng。
会与蒿藜同雨露,终随松柏到冰霜。huì yŭ hāo lí tóng yŭ lù,zhōng suí sōng băi dào bīng shuāng。
烦君惜取根株在,欲乞伶伦学凤凰。fán jūn xī qŭ gēn zhū zài,yù qĭ líng lún xué fèng huáng。