种花人去花应道。zhòng huā rén qù huā yīng dào。
花枝正好人先老。huā zhī zhèng hăo rén xiān lăo。
一笑问花枝。yī xiào wèn huā zhī。
花枝得几时。huā zhī dé jĭ shí。
人生行乐耳。rén shēng xíng lè ĕr。
今古都如此。jīn gŭ dū rú cĭ。
急欲醉莓苔。jí yù zuì méi tái。
前村酒未来。qián cūn jiŭ wèi lái。