风吹芳树已凋残,却放清晖入画阑。fēng chuī fāng shù yĭ diāo cán,què fàng qīng huī rù huà lán。
莫道金闺常自暖,夜深翻似玉门寒。mò dào jīn guī cháng zì nuăn,yè shēn fān sì yù mén hán。