雪叶红凋,烟林翠减,独有寒梅难并。xuĕ yè hóng diāo,yān lín cuì jiăn,dú yŏu hán méi nán bìng。
瑞雪香肌,碎玉奇姿,迥得佳人风韵。ruì xuĕ xiāng jī,suì yù qí zī,jiŏng dé jiā rén fēng yùn。
清标暗折芳心,又是轻泄,江南春信。qīng biāo àn zhé fāng xīn,yòu shì qīng xiè,jiāng nán chūn xìn。
最好山前水畔,幽闲自有,横斜疏影。zuì hăo shān qián shuĭ pàn,yōu xián zì yŏu,héng xié shū yĭng。
尽日凭阑,寻思无语,可惜飘琼飞粉。jìn rì píng lán,xún sī wú yŭ,kĕ xī piāo qióng fēi fĕn。
但怅望、王孙未赏,空使清香成阵。dàn chàng wàng、wáng sūn wèi shăng,kōng shĭ qīng xiāng chéng zhèn。
怎得移根帝苑,开时不许众芳近。zĕn dé yí gēn dì yuàn,kāi shí bù xŭ zhòng fāng jìn。
免教向、深岩暗谷,结成千万恨。miăn jiāo xiàng、shēn yán àn gŭ,jiē chéng qiān wàn hèn。