南风发天和,和气天下流。nán fēng fà tiān hé,hé qì tiān xià liú。
能使万物荣,不能变羁愁。néng shĭ wàn wù róng,bù néng biàn jī chóu。
为愁亦何尔,自请说此由。wèi chóu yì hé ĕr,zì qĭng shuō cĭ yóu。
谄竞实多路,苟邪皆共求。chăn jìng shí duō lù,gŏu xié jiē gòng qiú。
尝闻古君子,指以为深羞。cháng wén gŭ jūn zĭ,zhĭ yĭ wèi shēn xiū。
正方终莫可,江海有沧洲。zhèng fāng zhōng mò kĕ,jiāng hăi yŏu cāng zhōu。