帘外青山隐树林,霎时来看便沉吟。lián wài qīng shān yĭn shù lín,shà shí lái kàn biàn chén yín。
骑声盖色都除尽,唯恨诗情染最深。qí shēng gài sè dōu chú jìn,wéi hèn shī qíng răn zuì shēn。