蜀道山川心易惊,绿窗残梦晓闻莺。shŭ dào shān chuān xīn yì jīng,lǜ chuāng cán mèng xiăo wén yīng。
分明似写文君恨,万怨千愁弦上声。fēn míng sì xiĕ wén jūn hèn,wàn yuàn qiān chóu xián shàng shēng。
题:一作《蜀川闻莺》。