田园久芜没,何适为故乡。tián yuán jiŭ wú mò,hé shì wèi gù xiāng。
眷兹南阳阡,松柏日苍苍。juàn zī nán yáng qiān,sōng băi rì cāng cāng。
但根云边茅,无地安藜床。dàn gēn yún biān máo,wú dì ān lí chuáng。
采蕨饮江水,此人那得忘。căi jué yĭn jiāng shuĭ,cĭ rén nà dé wàng。
【原题】:吾兄文夫宦游天台余将官於江左不胜感离之情用韦苏州那知风雨夜复此对床眠为韵作十诗以寄