返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

清平乐(私情)

黄庭坚 [宋代]

银烛生花如红豆。yín zhú shēng huā rú hóng dòu。

占好事、而今有。zhān hăo shì、ér jīn yŏu。

人醉曲屏深,借宝瑟、轻招手。rén zuì qū píng shēn,jiè băo sè、qīng zhāo shŏu。

一阵白苹风,故灭烛、教相就。yī zhèn bái píng fēng,gù miè zhú、jiāo xiāng jiù。

花带雨、冰肌香透。huā dài yŭ、bīng jī xiāng tòu。

恨啼乌、辘轳声晓。hèn tí wū、lù [lú,lu] shēng xiăo。

岸柳微凉吹残酒。àn liŭ wēi liáng chuī cán jiŭ。

断肠时、至今依旧。duàn cháng shí、zhì jīn yī jiù。

镜中消瘦。jìng zhōng xiāo shòu。

那人知后。nà rén zhī hòu。

怕夯你来僝僽。pà [hāng,bèn] nĭ lái chán zhòu。

清平乐(私情)译文

译文

清平乐(私情)注释

注释

清平乐(私情)赏析

赏析

清平乐(私情)背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile