返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

偈颂二十五首

释如净 [宋代]

天童仲冬第一句,槎槎牙牙老梅树。tiān tóng zhòng dōng dì yī jù,chá chá yá yá lăo méi shù。

忽开花,一花两花三四五花无数花。hū kāi huā,yī huā liăng huā sān sì wŭ huā wú shù huā。

清不可夸,香不可夸。qīng bù kĕ kuā,xiāng bù kĕ kuā。

散作春容吹草木,衲僧个个顶门秃。sàn zuò chūn róng chuī căo mù,nà sēng gè gè dĭng mén tū。

蓦劄变怪,狂风暴雨交衮,大地雪漫漫。mò zhá biàn guài,kuáng fēng bào yŭ jiāo gŭn,dà dì xuĕ màn màn。

老梅树太无端,寒冻摩挲鼻孔酸。lăo méi shù tài wú duān,hán dòng mā suō bí kŏng suān。

偈颂二十五首译文

译文

偈颂二十五首注释

注释

偈颂二十五首赏析

赏析

偈颂二十五首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号