秋山无树故崚嶒,几度支筇未忍登。qiū shān wú shù gù léng céng,jĭ dù zhī qióng wèi ruòn dēng。
荒路行愁逢牧马,旧交老渐变高僧。huāng lù xíng chóu féng mù mă,jiù jiāo lăo jiàn biàn gāo sēng。
钟楼自吼南朝寺,佛塔还燃半夜灯。zhōng lóu zì hŏu nán cháo sì,fó tă huán rán bàn yè dēng。
莫向雨花台北望,寒云黯淡是钟陵。mò xiàng yŭ huā tái bĕi wàng,hán yún àn dàn shì zhōng líng。