苦教作镇居中国,争得泥金在泰山。kŭ jiāo zuò zhèn jū zhōng guó,zhēng dé ní jīn zài tài shān。
才闻暖律先偷眼,既待和风始展眉。cái wén nuăn lǜ xiān tōu yăn,jì dài hé fēng shĭ zhăn méi。
蒙君知重惠琼实,薄起金刀钉玉深。méng jūn zhī [zhòng,chóng] huì qióng shí,bó qĭ jīn dāo [dīng,dìng] yù shēn。
嚼处春冰敲齿冷,咽时雪液沃心寒。jiáo chù chūn bīng qiāo chĭ lĕng,yàn shí xuĕ [yè,yì] wò xīn hán。
深妆玉瓦平无垄,乱拂芦花细有声。shēn zhuāng yù wă píng wú lŏng,luàn fú lú huā xì yŏu shēng。
日回禽影穿疏木,风递猿声入小楼。rì huí qín yĭng chuān shū mù,fēng dì yuán shēng rù xiăo lóu。