病起见庭竹,君应悲我情。bìng qĭ jiàn tíng zhú,jūn yīng bēi wŏ qíng。
何妨甚消瘦,却称苦修行。hé fáng shèn xiāo shòu,què [chēng,chèn,chèng] kŭ xiū xíng。
每谢侵床影,时回傍枕声。mĕi xiè qīn chuáng yĭng,shí huí bàng zhĕn shēng。
秋来渐平复,吟绕骨毛轻。qiū lái jiàn píng fù,yín rào gŭ máo qīng。