人间扰扰唯闲事,自见高人只有诗。rén jiān răo răo wéi xián shì,zì jiàn gāo rén zhĭ yŏu shī。
寂寞嵩峰云外寺,常多梦里过斋时。jì mò sōng fēng yún wài sì,cháng duō mèng lĭ guò zhāi shí。
城中听得新经论,却过关东说向人。chéng zhōng tīng dé xīn jīng lùn,què guò guān dōng shuō xiàng rén。
旧国门徒终日望,见时应是见真身。jiù guó mén tú zhōng rì wàng,jiàn shí yīng shì jiàn zhēn shēn。