爱。ài。
不数日,风雨摧败殆尽。bù shŭ rì,fēng yŭ cuī bài dài jìn。
意有感,因效介庵体为赋,且以菖蒲绿名之。yì yŏu găn,yīn xiào jiè ān tĭ wèi fù,qiĕ yĭ chāng pú lǜ míng zhī。
丙辰岁三月三日也山下千林花太俗。bĭng chén suì sān yuè sān rì yĕ shān xià qiān lín huā tài sú。
山上一枝看不足。shān shàng yī zhī kàn bù zú。
春风正在此花边,菖蒲自蘸清溪绿。chūn fēng zhèng zài cĭ huā biān,chāng pú zì zhàn qīng xī lǜ。
与花同草木。yŭ huā tóng căo mù。
问谁风雨瓢零速。wèn shuí fēng yŭ piáo líng sù。
莫怨歌,夜深岩下,惊动白云宿。mò yuàn gē,yè shēn yán xià,jīng dòng bái yún sù。
病怯残年频自卜。bìng qiè cán nián pín zì bŭ。
老爱遗编难细读。lăo ài yí biān nán xì dú。
苦无妙手画於菟,人间雕刻真成鹄。kŭ wú miào shŏu huà [wū,yū,yú] [tù,tú],rén jiān diāo [kè,kē] zhēn chéng [hú,gŭ]。
梦中人似玉。mèng zhōng rén sì yù。
觉来更忆腰如束。jué lái gèng yì yāo rú shù。
许多愁,问君有酒,何不日丝竹。xŭ duō chóu,wèn jūn yŏu jiŭ,hé bù rì sī zhú。