晴景应重阳,高台怆远乡。qíng jĭng yīng chóng yáng,gāo tái chuàng yuăn xiāng。
水澄千室倒,雾卷四山长。shuĭ chéng qiān shì dăo,wù juăn sì shān cháng。
受节人逾老,惊寒菊半黄。shòu jié rén yú lăo,jīng hán jú bàn huáng。
席前愁此别,未别已沾裳。xí qián chóu cĭ bié,wèi bié yĭ zhān [shang,cháng]。