风飘碧瓦雨摧垣,却有邻人与锁门。fēng piāo bì wă yŭ cuī yuán,què yŏu lín rén yŭ suŏ mén。
几树好花闲白昼,满庭荒草易黄昏。jĭ shù hăo huā xián bái zhòu,măn tíng huāng căo yì huáng hūn。
放鱼池涸蛙争聚,栖燕梁空雀自喧。fàng yú chí [hé,hào] wā zhēng jù,qī yàn liáng kōng què zì xuān。
不独凄凉眼前事,咸阳一火便成原。bù dú qī liáng yăn qián shì,xián yáng yī huŏ biàn chéng yuán。