长安花繁仲春月,北风倒山雨成雪。cháng ān huā fán zhòng chūn yuè,bĕi fēng dăo shān yŭ chéng xuĕ。
穷巷下里◇襦尽,老翁稚儿骨欲折。qióng xiàng xià lĭ◇rú jìn,lăo wēng zhì ér gŭ yù zhé。
吾人谙事不复惊,以手扣额愿天晴。wú rén ān shì bù fù jīng,yĭ shŏu kòu é yuàn tiān qíng。
夕阳才升已复晦,积云如山那肯退。xī yáng cái shēng yĭ fù huì,jī yún rú shān nà kĕn tuì。