汉宫粉黛应无数,明妃却向毡城路。hàn gōng fĕn dài yīng wú shù,míng fēi què xiàng zhān chéng lù。
自怜倾国不用金,翻被一生颜色误。zì lián qīng guó bù yòng jīn,fān bèi yī shēng yán sè wù。
世间那有真妍媸,明妃马上休伤悲。shì jiān nà yŏu zhēn yán chī,míng fēi mă shàng xiū shāng bēi。
不信但看奇男子,多少尘埋未见知。bù xìn dàn kàn qí nán zĭ,duō shăo chén [mái,mán] wèi jiàn zhī。