姑孰先生方遣化,饥食馋涎餐饼画。gū shú xiān shēng fāng qiăn huà,jī shí chán xián cān bĭng huà。
信知时必穷乃工,忍穷谁复如公者,崎岖我已羁江湖,偻肩如我世恐无。xìn zhī shí bì qióng năi gōng,ruòn qióng shuí fù rú gōng zhĕ,qí qū wŏ yĭ jī jiāng hú,[lóu,lǚ] jiān rú wŏ shì kŏng wú。
从来画亦穷乃妙,两穷相值真堪吁。cóng lái huà yì qióng năi miào,liăng qióng xiāng zhí zhēn kān [yù,xū,yū]。
平生笑坡夸四板,祗爱丹青非道眼,岂如淡墨出天然,雪欲来时水云晚。píng shēng xiào pō kuā sì băn,zhī ài dān qīng fēi dào yăn,qĭ rú dàn mò chū tiān rán,xuĕ yù lái shí shuĭ yún wăn。
先生一见辄倾倒,回观浊世秋毫小。xiān shēng yī jiàn zhé qīng dăo,huí guān zhuó shì qiū háo xiăo。
不须更羡钓鱼翁,已自超然游汉表。bù xū gèng xiàn diào yú wēng,yĭ zì chāo rán yóu hàn biăo。