风吹杨柳出墙枝,忆得同欢共醉时。fēng chuī yáng liŭ chū qiáng zhī,yì dé tóng huān gòng zuì shí。
每到集贤坊地过,不曾一度不低眉。mĕi dào jí xián [fāng,fáng] dì guò,bù céng yī dù bù dī méi。
梁王旧馆雪濛濛,愁杀邹枚二老翁。liáng wáng jiù guăn xuĕ méng méng,chóu shā zōu méi èr lăo wēng。
假使明朝深一尺,亦无人到兔园中。jiă shĭ míng cháo shēn yī chĭ,yì wú rén dào tù yuán zhōng。
【注释】:原序:裴令公在日,常同听杨柳枝歌,每遇雪天,无非招宴,二物如故,因成感情。