秋枝如残人,颜色先憔悴。qiū zhī rú cán rén,yán sè xiān qiáo cuì。
微寒吹已空,性命一何脆。wēi hán chuī yĭ kōng,xìng mìng yī hé cuì。
宁当记畴昔,葩叶相妩媚。nìng dāng jì chóu xī,pā yè xiāng wŭ mèi。
岁行谁使然,好杀岂天意。suì xíng shuí shĭ rán,hăo shā qĭ tiān yì。