超然亭上鬓毛斑,浩荡秋风小立閒。chāo rán tíng shàng bìn máo bān,hào dàng qiū fēng xiăo lì xián。
岂为诗情堪过海,只缘脚力要寻山。qĭ wèi shī qíng kān guò hăi,zhĭ yuán jiăo lì yào xún shān。
峭峰断续天容缺,高壘萦纡地势悭。qiào fēng duàn xù tiān róng quē,gāo lĕi yíng yū dì shì qiān。
回首不堪东北望,桂林万里是秦关。huí shŏu bù kān dōng bĕi wàng,guì lín wàn lĭ shì qín guān。