返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

庐山诗二首

陈瓘 [宋代]

庐山俯长江,秀色摩青天。lú shān fŭ cháng jiāng,xiù sè mó qīng tiān。

招提选胜地,好景相属连。zhāo tí xuăn shèng dì,hăo jĭng xiāng shŭ lián。

东林最幽旷,殿阁含飞烟。dōng lín zuì yōu kuàng,diàn gé hán fēi yān。

馨香满天下,无如远公莲。xīn xiāng măn tiān xià,wú rú yuăn gōng lián。

社客方散后,零落七百年。shè kè fāng sàn hòu,líng luò qī băi nián。

之人远同调,绿绮非丝弦。zhī rén yuăn tóng diào,lǜ qĭ fēi sī xián。

不可倾耳授,但许心相传。bù kĕ qīng ĕr shòu,dàn xŭ xīn xiāng [chuán,zhuàn]。

迷津苦难渡,人以师为船。mí jīn kŭ nàn dù,rén yĭ shī wèi chuán。

法鼓忽雷震,此事非偶然。fă gŭ hū léi zhèn,cĭ shì fēi ŏu rán。

何时穿蜡屐,问法浮云边。hé shí chuān [là,zhà] jī,wèn fă fú yún biān。

庐山诗二首译文

译文

庐山诗二首注释

注释

庐山诗二首赏析

赏析

庐山诗二首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号