野花遮眼酒沾涕,塞耳愁听新朝事;yĕ huā zhē yăn jiŭ zhān tì,sài ĕr chóu tīng xīn cháo shì;
邸报束作一筐灰,朝衣典与栽花市。dĭ bào shù zuò yī kuāng huī,cháo yī diăn yŭ zāi huā shì。
新诗日日千余言,诗中无一忧民字;xīn shī rì rì qiān yú yán,shī zhōng wú yī yōu mín zì;
旁人道我真聩聩,口不能答指山翠。páng rén dào wŏ zhēn kuì kuì,kŏu bù néng [dá,dā] zhĭ shān cuì。
自从老杜得诗名,忧君爱国成儿戏。zì cóng lăo dù dé shī míng,yōu jūn ài guó chéng ér xì。
言既无庸默不可,阮家那得不沉醉?yán jì wú yōng mò bù kĕ,ruăn jiā nà dé bù chén zuì?
眼底浓浓一杯春,恸于洛阳年少泪。yăn dĭ nóng nóng yī bēi chūn,tòng yú luò yáng nián shào lèi。