──国庆日晚间在中央公园里沸热的乐声,转将我们的心情闹静了。──guó qìng rì wăn jiān zài zhōng yāng gōng yuán lĭ fèi rè de lè shēng,zhuăn jiāng wŏ [men,mén] de xīn qíng nào jìng le。
我们呆看着黑沉沉的古柏树下,点着些黑黝黝的红纸灯。wŏ [men,mén] [dāi,ái] kàn zhe hēi chén chén de gŭ băi shù xià,diăn zhe xiē hēi yŏu yŏu de hóng zhĭ dēng。
多谢这一张人家不要坐的板凳;duō xiè zhè yī zhāng rén jiā bù yào zuò de băn dèng;
多谢那高高的一轮冷月,送给我们俩满身的树影。duō xiè nà gāo gāo de yī lún lĕng yuè,sòng [jĭ,gĕi] wŏ [men,mén] [liăng,liă] măn shēn de shù yĭng。
19181918