男子升沉自有诗,莫轻感慨叹稽迟。nán zĭ shēng chén zì yŏu shī,mò qīng găn [kăi,kài] tàn jī chí。
古来常患才难得,道在宁忧世不知。gŭ lái cháng huàn cái nán dé,dào zài nìng yōu shì bù zhī。
会际亨嘉膺昼接,且接粗粝疗朝饥。huì jì hēng jiā yīng zhòu jiē,qiĕ jiē cū lì liáo cháo jī。
他年富贵君何虑,造物于人岂有私。tā nián fù guì jūn hé lǜ,zào wù yú rén qĭ yŏu sī。