嵩少心期杳莫攀,好山聊复一开颜。sōng shăo xīn qī yăo mò pān,hăo shān liáo fù yī kāi yán。
明朝便是南荒路,更上层楼望故关。míng cháo biàn shì nán huāng lù,gèng shàng céng lóu wàng gù guān。