人去坛空几历年,尘埃难没汉山川。rén qù tán kōng jĭ lì nián,chén āi nán mò hàn shān chuān。
窦门深入壶中地,环壁遥开瓮外天。dòu mén shēn rù hú zhōng dì,huán bì yáo kāi wèng wài tiān。
致雨土龙如解化,随时木鹤亦能仙。zhì yŭ tŭ lóng rú jiĕ huà,suí shí mù hè yì néng xiān。
要知万劫长生处,古篆惟存石鼓篇。yào zhī wàn jié cháng shēng chù,gŭ zhuàn wéi cún shí gŭ piān。