万里归来云水乡,逢春得酒且彷徨。wàn lĭ guī lái yún shuĭ xiāng,féng chūn dé jiŭ qiĕ [páng,făng] huáng。
好贤谁似双松吏,使我时终一石狂。hăo xián shuí sì shuāng sōng lì,shĭ wŏ shí zhōng yī dàn kuáng。
忽与高唐来鼠目,却令朱户锁梅妆。hū yŭ gāo táng lái shŭ mù,què lìng zhū hù suŏ méi zhuāng。
先生取瑟吾知己,安得从今不举觞。xiān shēng qŭ sè wú zhī jĭ,ān dé cóng jīn bù jŭ shāng。