一株繁艳春城尽,双树慈门忍草生。yī zhū fán yàn chūn chéng jìn,shuāng shù cí mén ruòn căo shēng。
愁态自随风烛灭,爱心难逐雨花轻。chóu tài zì suí fēng zhú miè,ài xīn nán zhú yŭ huā qīng。
黛消波月空蟾影,歌息梁尘有梵声。dài xiāo bō yuè kōng chán yĭng,gē xī liáng chén yŏu fàn shēng。
还似钱塘苏小小,只应回首是卿卿。huán sì qián táng sū xiăo xiăo,zhĭ yīng huí shŏu shì qīng qīng。