返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

诗一首

蔡襄 [宋代]

万叠青山拔空起,一道长江清澈底。wàn dié qīng shān bá kōng qĭ,yī dào cháng jiāng qīng chè dĭ。

隔岸苍茫不见人,人家多在晴云里。gé àn cāng máng bù jiàn rén,rén jiā duō zài qíng yún lĭ。

匡庐五老蓬莱山,沧洲白鹭烟波间。kuāng lú wŭ lăo péng lái shān,cāng zhōu bái lù yān bō jiān。

随风客棹任来去,落日樵歌自往还。suí fēng kè zhào [rèn,rén] lái qù,luò rì qiáo gē zì wăng huán。

绝涧孤亭倚烟树,仿佛天台石桥路。jué jiàn gū tíng yĭ yān shù,făng fú tiān tāi shí qiáo lù。

欲访群仙跨鹤游。yù făng qún xiān kuà hè yóu。

宁乘五马专城去。nìng chéng wŭ mă zhuān chéng qù。

雨过棠阴满路蹊,春深草色连庭砌。yŭ guò táng yīn măn lù [xī,qī],chūn shēn căo sè lián tíng qì。

穷帘蔀屋有惸独,待尔重临慰客饥。qióng lián bù wū yŏu qióng dú,dài ĕr [zhòng,chóng] lín wèi kè jī。

诗一首译文

译文

诗一首注释

注释

诗一首赏析

赏析

诗一首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号