亭台清凉水竹净,爱此来避蚊与蝇。tíng tái qīng liáng shuĭ zhú jìng,ài cĭ lái bì wén yŭ yíng。
莲花窥人类楚女,野鸟弹舌如胡僧。lián huā kuī rén lèi chŭ nǚ,yĕ niăo dàn shé rú hú sēng。
旋来开卷坐松荫,却把钓竿沿石棱。xuán lái kāi juăn zuò sōng yīn,què bă diào gān yán shí léng。
二年何幸尔足乐,惭报上恩无所能。èr nián hé xìng ĕr zú lè,cán bào shàng ēn wú suŏ néng。