返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

洞仙歌(雨)

陈亮 [宋代]

琐窗秋暮,梦高唐人困,独立西风万千恨。suŏ chuāng qiū mù,mèng gāo táng rén kùn,dú lì xī fēng wàn qiān hèn。

又檐花、落处滴碎空阶,芙蓉院、无限秋容老尽。yòu yán huā、luò chù dī suì kōng jiē,fú róng yuàn、wú xiàn qiū róng lăo jìn。

枯荷摧欲折,多少离声,锁断天涯诉幽闷。kū hé cuī yù zhé,duō shăo lí shēng,suŏ duàn tiān yá sù yōu mèn。

似蓬山去后,方士来时,挥粉泪、点点梨花香润。sì péng shān qù hòu,fāng shì lái shí,huī fĕn lèi、diăn diăn lí huā xiāng rùn。

断送得、人间夜霖铃。duàn sòng dé、rén jiān yè lín líng。

更叶落梧桐、孤灯成晕。gèng yè luò wú tóng、gū dēng chéng yùn。

洞仙歌(雨)译文

译文

洞仙歌(雨)注释

注释

洞仙歌(雨)赏析

赏析

洞仙歌(雨)背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号