董子园边放去舟,故人牵缆数相留。dŏng zĭ yuán biān fàng qù zhōu,gù rén qiān lăn shŭ xiāng liú。
客心已逐花前发,总听骊歌不解愁。kè xīn yĭ zhú huā qián fà,zŏng tīng lí gē bù jiĕ chóu。