无言脉脉怨春迟。wú yán mò mò yuàn chūn chí。
一种可怜枝。yī zhòng kĕ lián zhī。
最是难忘情处,墙梢微露些儿。zuì shì nán wàng qíng chù,qiáng shāo wēi lù xiē ér。
十分细看,风流却在,一半开时。shí fēn xì kàn,fēng liú què zài,yī bàn kāi shí。
政要东风抬举,莫教吹破胭脂。zhèng yào dōng fēng tái jŭ,mò jiāo chuī pò yān zhī。