返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

酬孟武昌苦雪

元结 [唐代]

积雪闲山路,有人到庭前。jī xuĕ xián shān lù,yŏu rén dào tíng qián。

云是孟武昌,令献苦雪篇。yún shì mèng wŭ chāng,lìng xiàn kŭ xuĕ piān。

长吟未及终,不觉为凄然。cháng yín wèi jí zhōng,bù jué wèi qī rán。

古之贤达者,与世竟何异。gŭ zhī xián dá zhĕ,yŭ shì jìng hé yì。

不能救时患,讽谕以全意。bù néng jiù shí huàn,fĕng yù yĭ quán yì。

知公惜春物,岂非爱时和。zhī gōng xī chūn wù,qĭ fēi ài shí hé。

知公苦阴雪,伤彼灾患多。zhī gōng kŭ yīn xuĕ,shāng bĭ zāi huàn duō。

奸凶正驱驰,不合问君子。jiān xiōng zhèng qū chí,bù hé wèn jūn zĭ。

林莺与野兽,无乃怨于此。lín yīng yŭ yĕ shòu,wú năi yuàn yú cĭ。

兵兴向九岁,稼穑谁能忧。bīng xīng xiàng jiŭ suì,jià sè shuí néng yōu。

何时不发卒,何日不杀牛。hé shí bù fà [zú,cù],hé rì bù shā niú。

耕者日已少,耕牛日已希。gēng zhĕ rì yĭ shăo,gēng niú rì yĭ xī。

皇天复何忍,更又恐毙之。huáng tiān fù hé ruòn,gèng yòu kŏng bì zhī。

自经危乱来,触物堪伤叹。zì jīng wēi luàn lái,chù wù kān shāng tàn。

见君问我意,只益胸中乱。jiàn jūn wèn wŏ yì,zhĭ yì xiōng zhōng luàn。

山禽饥不飞,山木冻皆折。shān qín jī bù fēi,shān mù dòng jiē zhé。

悬泉化为冰,寒水近不热。xuán quán huà wèi bīng,hán shuĭ jìn bù rè。

出门望天地,天地皆昏昏。chū mén wàng tiān dì,tiān dì jiē hūn hūn。

时见双峰下,雪中生白云。shí jiàn shuāng fēng xià,xuĕ zhōng shēng bái yún。

酬孟武昌苦雪译文

译文

酬孟武昌苦雪注释

注释

酬孟武昌苦雪赏析

赏析

酬孟武昌苦雪背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile 鄂ICP备2022019829号-2 鄂公网安备 42018502006383号