至“刘郎正是当年少。zhì“liú láng zhèng shì dāng nián shào。
更那堪、天教赋与,许多才调”之句,笑谓余曰:古曲名今日恰好使得。gèng nà kān、tiān jiāo fù yŭ,xŭ duō cái diào”zhī jù,xiào wèi yú yuē:gŭ qū míng jīn rì qià hăo shĭ dé。
予因以此意作小词题壁,明日遂行。[yŭ,yú] yīn yĭ cĭ yì zuò xiăo cí tí bì,míng rì [suì,suí] xíng。
后二年再访之,壁间醉墨尚存,而人已他适矣。hòu èr nián zài făng zhī,bì jiān zuì mò shàng cún,ér rén yĭ tā shì yĭ。
然旧词多有见之者,姑录于此。rán jiù cí duō yŏu jiàn zhī zhĕ,gū lù yú cĭ。
眉月小。méi yuè xiăo。
红烛画楼歌绕。hóng zhú huà lóu gē rào。
唱到刘郎频笑道。chàng dào liú láng pín xiào dào。
古词今恰好。gŭ cí jīn qià hăo。
深夜银屏香袅。shēn yè yín píng xiāng niăo。
明日雕鞍尘杳。míng rì diāo ān chén yăo。
一饷春风容易晓。yī xiăng chūn fēng róng yì xiăo。
三生思不了。sān shēng sī bù le。