眠。mián。
月影穿窗白玉钱。yuè yĭng chuān chuāng bái yù qián。
无人弄,移过枕函边。wú rén nòng,yí guò zhĕn hán biān。
张安国集中三首,蔡伸道集中一首,其首俱以一字句断,今本讹眠字为明,遂作三字句断,非也。zhāng ān guó jí zhōng sān shŏu,cài shēn dào jí zhōng yī shŏu,qí shŏu jù yĭ yī zì jù duàn,jīn bĕn é mián zì wèi míng,[suì,suí] zuò sān zì jù duàn,fēi yĕ。
是词见天机馀锦,系周晴川作。shì cí jiàn tiān jī yú jĭn,[xì,jì] zhōu qíng chuān zuò。
今相沿刻周美成,然片玉集无此,其不系美成明矣。jīn xiāng yán [kè,kē] zhōu mĕi chéng,rán piàn yù jí wú cĭ,qí bù [xì,jì] mĕi chéng míng yĭ。