返回
请输入搜索内容请输入搜索内容
更多栏目

后苦寒行二首

杜甫 [唐代]

南纪巫庐瘴不绝,太古以来无尺雪。nán jì wū lú zhàng bù jué,tài gŭ yĭ lái wú chĭ xuĕ。

蛮夷长老怨苦寒,昆仑天关冻应折。mán yí cháng lăo yuàn kŭ hán,kūn lún tiān guān dòng yīng zhé。

玄猿口噤不能啸,白鹄翅垂眼流血。xuán yuán kŏu jìn bù néng xiào,bái [hú,gŭ] chì chuí yăn liú xuè。

安得春泥补地裂。ān dé chūn ní bŭ dì liè。

晚来江门失大木,猛风中夜吹白屋。wăn lái jiāng mén shī dà mù,mĕng fēng zhōng yè chuī bái wū。

天兵斩断青海戎,杀气南行动地轴,不尔苦寒何太酷。tiān bīng zhăn duàn qīng hăi róng,shā qì nán xíng dòng dì [zhóu,zhòu],bù ĕr kŭ hán hé tài kù。

巴东之峡生凌澌,彼苍回轩人得知。bā dōng zhī xiá shēng líng sī,bĭ cāng huí xuān rén dé zhī。

后苦寒行二首译文

译文

后苦寒行二首注释

注释

后苦寒行二首赏析

赏析

后苦寒行二首背景

背景

最新古诗查询

更多古诗

联系我们

不良信息举报 邮箱 mobile