客愁不尽本如水,草色含情更无已。kè chóu bù jìn bĕn rú shuĭ,căo sè hán qíng gèng wú yĭ。
又觉春愁似草生,何人种在情田里。yòu jué chūn chóu sì căo shēng,hé rén zhòng zài qíng tián lĭ。